Gã yêu râu xanh hãm hiếp dày vò cô nàng hàng xóm Kawana.

Minori Kawana, 28 tuổi, rời quê nhà Nagano lên Tokyo với giấc mơ nhỏ nhoi: một cuộc sống bình yên và một công việc ổn định trong ngành thiết kế nội thất. Cô sống một mình trong căn phòng trọ vỏn vẹn tám mét vuông, tường mỏng như giấy và hành lang hẹp lúc nào cũng lạnh lẽo. Tuy đơn sơ, nhưng với cô, đó là không gian riêng – nơi cô có thể làm bạn với chính mình, đọc sách, vẽ phác thảo, và quên đi áp lực nơi thành thị.

Nhưng sự yên bình nhanh chóng bị khuấy động kể từ khi gã hàng xóm mới chuyển đến. Hắn là người đàn ông trung niên, tóc rối, thường mặc áo thun dơ dáy, hay đứng tựa cửa hút thuốc, đôi mắt đục ngầu như theo dõi từng bước chân của cô. Ban đầu là tiếng nhạc ồn ào lúc nửa đêm. Rồi đến những lời trêu chọc khi cô đi ngang. Có hôm, hắn lẻn đặt những thứ bẩn thỉu trước cửa phòng cô – mùi hôi thối khiến cô ám ảnh hàng ngày.

Cô báo quản lý nhà trọ. Họ chỉ nhún vai, bảo cô chịu đựng. Cảnh sát đến một lần, rồi cũng chẳng làm gì. Cô sợ hãi, đêm nào cũng bật đèn ngủ, nghe ngóng từng tiếng động ngoài cửa. Thành phố hoa lệ dần biến thành chiếc lồng vô hình, giam cầm tâm hồn cô trong nỗi lo âu thường trực.

Nhưng Minori không muốn mãi là nạn nhân. Một đêm, cô cầm điện thoại ghi âm sẵn, bước ra đối diện hắn. Lần này, cô có bằng chứng. Cô sẽ không im lặng nữa. Và đó là đêm đầu tiên cô ngủ yên, dù chỉ trong chốc lát.